Server
Ai trong chúng ta cũng từng đi học, từng được thầy dìu dắt trong suốt những năm tháng ngây dại.
Nhưng khi lớn khôn thành người, khi bị cuốn theo những vội vã của cuộc sống, có mấy người còn nhớ tới lời cảm ơn dành cho người thầy năm ấy.
Nhưng thầy vẫn vậy, người thầy năm ấy vẫn cặm cụi trên bục giảng, vẫn lặng lẽ mỗi buổi tan trường, vẫn lo lắng khi tạm biệt từng đàn con thơ rời ghế nhà trường..
Năm ấy, ai nấy đều hứa họp lớp về đây
Nhìn xung quanh lúc ấy, thì ai cũng khóc chỉ có mỗi thầy,
Mỗi thầy, đứng im hồi lâu cùng ánh mắt thật buồn
Và rồi em biết được rằng, đằng sau nét ưu tư là
Thầy buồn cả tháng nay rồi ai biết đâu
Thầy sợ phải cách xa từng ấy đứa con
Đứa thì ngoan
Đứa thì hư
Khiến thầy lo thật nhiều
Thầy đừng có lo lắng chi nhiều thêm nữa
đừng khiến tóc bạc thêm nữa
Thầy đừng lo nữa
Mặc cho mai sau thời gian dù trôi đến đâu
Thì em vẫn nhớ
Rằng em sẽ luôn nhớ đến thầy, luôn nhớ mạnh mẽ vững vàng nơi đây
Rồi thầy sẽ thấy
Thầy cứ yên tâm thầy nhé
Thầy vẫn luôn nơi đây
Nghĩ lại, hiếm ai mà trong đời chưa có một lần
Nghịch ngợm, quậy phá, lười học
Làm thầy thoáng chốc thất vọng
Vậy mà thầy vẫn ân cần kiên nhẫn hơn
Thầy sợ phải cách xa từng ấy đứa con
Đứa thì ngoan
Đứa thì hư
Khiến thầy lo thật nhiều
Người duy nhất cho đến bây giờ em vẫn không thể quên được ánh mắt đầy bao dung
Mặc cho mai sau thời gian dù trôi đến đâu
Thì em vẫn nhớ
Rằng em sẽ luôn nhớ đến thầy, luôn nhớ mạnh mẽ vững vàng nơi đây
Rồi thầy sẽ thấy
Thầy cứ yên tâm thầy nhé
Thầy vẫn luôn nơi đây